Tôi nhớ một câu ngạn ngữ đại ý: Những kỹ niệm - khi người ta xa nhau thì kỷ niệm đó sẽ trở thành vật lưu niệm năm tháng nhớ mãi.
Với tôi - con đường Quan, con đường lát bằng những phiến đá ngày xưa có một vị trí quan trọng trong ký ức của dân làng Trần Xá (và cũng là đặt hàng của trang website cho những người Trần xá viết về con đường này trong thời gian tới). Bao kỷ niệm vui buồn gắn với con đường là những dấu ấn khó phai mờ, nơi ấy đã gắn những năm tháng trẻ thơ, những vui buồn theo năm tháng chứng kiến nuôi dưỡng những tình bạn bè chân thành và những mối tình của trai gái làng trong đó có mối tình đầu của tôi. Tất cả trở thành dấu ấn trong bao thế hệ và để cho những người đi xa luôn nhớ về quê hương nguồn cội.
Với tôi - con đường Quan, con đường lát bằng những phiến đá ngày xưa có một vị trí quan trọng trong ký ức của dân làng Trần Xá (và cũng là đặt hàng của trang website cho những người Trần xá viết về con đường này trong thời gian tới). Bao kỷ niệm vui buồn gắn với con đường là những dấu ấn khó phai mờ, nơi ấy đã gắn những năm tháng trẻ thơ, những vui buồn theo năm tháng chứng kiến nuôi dưỡng những tình bạn bè chân thành và những mối tình của trai gái làng trong đó có mối tình đầu của tôi. Tất cả trở thành dấu ấn trong bao thế hệ và để cho những người đi xa luôn nhớ về quê hương nguồn cội.