Bài thơ đựơc sáng tác tháng 11 năm 2011 của tác giả Nguyễn Văn Thuận, đang sinh sống tại quê hương Làng Trần Xá.
Tre xanh xanh tự bao giờ
Làng quê tràn ngập bao bờ tre xanh
Cần cù như bác nông dân
Chắt chiu góp nhặt kết thành lũy tre
Đi xa ai cũng nhớ về
Trưa hè dịu mát bóng tre quê nhà
Ngắm măng nhú cạnh gốc già
Giật mình mới biết sắp qua một đời
Một thời sức trẻ xanh tươi
Sẽ chia lam lũ với người nông dân
Tre với mình bạn chí thân
Ru hời thuở bé, ân cần bách niên
Tre nâng giấc ngủ thần tiên
Kẻo cà tiếng võng gắn liền tình cây.
Bây giờ nhìn khắp đó đây
Tường xây thẳng tắp vữa dày xi măng
Bóng tre đâu nữa trâu nằm
Võng đưa kẽo kẹt xa xăm khuất dần
Vắng tre như vắng người thân
Vắng người tri kỷ khi cần có nhau
Mấy trăm năm nữa về sau
Bóng tre chỉ đượm sắc màu văn thơ
Thương cho con cháu bây giờ
Quê hương thoảng mới thấy bờ tre xanh.
N.V.T