Và bao giờ, người ta cũng hướng đến “cội nguồn” của mình – tổ tiên, dòng tộc, gia đình, quê hương! Đó là gia sản vô giá, là chỗ dựa vững chắc về tinh thần cho mỗi con người, là nơi để thực hiện phép chia của nỗi buồn và phép nhân của niềm vui. Gia đình – dòng tộc bên họ ngoại nhà tôi tại thành phố Đồng Hới, cứ 2 – 3 tháng lại họp mặt thân mật một lần, tại nhà các dì, các cậu của tôi, nhà tôi, nhà các anh em tôi… Cứ mỗi lần gặp mặt là một lần cho tôi thêm cảm nhận về sự ấm áp, tình thân thiết của bà con, thêm một điểm dựa về tinh thần cho mỗi người vững tin hơn trong cuộc sống đầy sóng gió của đời thường. Vì vậy, dù làm gì, ở đâu mỗi người trong chúng tôi cũng cố gắng sum họp đông đủ. Sau đây, tôi có một vài ý thơ cảm nghĩ về mỗi cuộc họp mặt của bà con chúng tôi.
Cội nguồn gia sản thiêng liêng
Họ tên cha mẹ đặt riêng từng người
Bôn ba góc bể chân trời
Nhớ cùng dòng tộc để về kết giao
Vốn chung một giọt máu đào
Hơn ao nước lã, lẽ nào xa nhau
Không phân chính kiến, nghèo giàu
Núi cao biển rộng không cầu vẫn đi
Cụ Tổ lẫm liệt uy nghi
Cháu con thành đạt, thành danh bao người
Đông Hải phong thủy tuyệt vời
Bà con họp mặt mỗi nhà một phiên
Cùng nhau câu chuyện hàn huyên
Trẻ, già, trai, gái tiếp nền gia phong
Nhớ câu gạn đục, khơi trong
Nhường cơm, xẻ áo, sẵn lòng giúp nhau
Tương đồng nghĩa nặng tình sâu
Giúp nhau xây dựng đời đời ấm no ./.
Phạm Thanh Tùng