NHỚ NGHĨA NGƯỜI XƯA

...Hãy xin nếm mật với nằm gai
Ngòi thiền nhớ mẹ buổi đắng cay...
Nhớ nghĩa người xưa tựa núi non
Người xưa hạt gạo cắn nuôi con
Áo mặc nối thân quần nối ống
Để có bây giờ ta lớn khôn

NHỮNG DÒNG SÔNG

Sông bao đời, dung dưỡng những ước mơ
Qua ghềnh thác, sông lại về với biển
Con nên người, sông củng vừa đến bến
Những bến đời, bình lặng trước ...hoàng hôn.

Sông quê hương, mặn ngọt tự bao giờ
Mà tha thướt, dịu dàng như em gái
Mưa nắng trần thân, sông với người dầu dãi
Đời yêu sông, xưng tên gọi là "con"

Ơi con sông! xuôi ngược mỏi mòn
Như đời Mẹ, không tính ngày tính tháng
Như thân Cha sạm chai, qua mưa nắng
Mang phù sa, ươm vào gốc non tơ

Sông bao đời, dung dưỡng những ước mơ
Qua ghềnh thác, sông lại về với biển
Con nên người, sông củng vừa đến bến
Những bến đời, bình lặng trước ...hoàng hôn.

01-7-2015
Văn Hòa

KHÁI LƯỢC QUÊ HƯƠNG

Hơn nửa thế kỷ đã đi qua
Khái quát bức tranh của làng ta
Một thời oanh liệt chưa từng có
Già trẻ gái trai rộn tiếng ca

Hơn nửa thế kỷ đã đi qua
Khái quát bức tranh của làng ta
Một thời oanh liệt chưa từng có
Già trẻ gái trai rộn tiếng ca

Chín năm chống Pháp không hề nản
Đánh Mĩ bền gan dựa sức ta
Người ra tiền tuyến người cố thủ
Thắng lợi tin vui đế mọi nhà

Giang sơn thống nhất liền một mối
Khúc nhạc khải hoàn vọng ngàn xa
Hậu quả chiến tranh còn để lại
Cùng nhau khắc phục chẳng nề hà

Có Đảng dẩn đường ta đi tới
Tương lai xán lạn chốn quê nhà
Nông thôn đổi mới cùng chung sức
Đói nghèo ắt hẳn đẩy lùi xa

2009
Võ Hữu Tiến

MỜI ANH VỀ THĂM QUÊ

Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Tuyên
Thành phố Đồng Hới

Về đây anh, thăm quê em Trần Xá
Nơi ngã ba sông Nhật Lệ, Kiến giang
Thăm cổng làng uy nghi, hiên ngang
Mang dáng vóc một miền quê anh dũng

CƯỜI RUỒI

 Đồng quê lúa đã hoe vàng 
Sông quê nắng trải, gió ngàn xôn xao
Thuyền ai xuôi mái về đâu?
Nghe xa tiếng cuốc, thả sầu vào trưa
Nụ cười chỉ có trong mơ...
Ngập ngừng cánh nhạn ,đôi bờ sông quê.
                            T5-2015
                        Văn Hòa