THƯƠNG PHẬN CON ĐÒ

Nặng tình những chuyến đò ngang
Con ngoan trò giỏi nhờ sang đò này
Đục, trong, mưa ,nắng đắng cay
Mỗi lần cập bến đêm ngày thỏa mong

Nhớ người chở khách qua sông
Chở bao nhiêu chuyến bấy lòng vui vui
Nay đò đã chuyển giao rồi
Xuôi chèo gác mái nghỉ ngơi quê nhà

Nhìn sông chạnh nhớ đến ta
Tuổi xuân cống hiến thiết tha một thời
Thương cho số phận đò ơi
Chở bao nhiêu khách để rồi chia xa

Trần Xá, 11 – 2014

Nguyễn Văn Thuận
do ngang1