CHỐN XƯA VÀ QUÊ NAY

Trang Web làng xin giới thiệu cùng bạn đọc 2 bài thơ của tác giả Giang Trần

CHỐN XƯA


Tôi về đây chốn cũ quê xưa
Sau bao năm những ngày phiêu lảng
Đồng chiêm xanh, cò mỏi cánh chao nghiêng
Chiền chiện vút, ngân vang câu hát
Vắt vẻo triền đê, tiếng sáo gọi trâu về

Trời xanh xanh, dòng kênh xanh
Ướt đẫm áo ai xưa ?
Tôi lại về trên bến sông trưa
Nghe ngọt ngào rì rầm sóng vỗ
Giọng hò khoan, lấp loáng nước sông lên

Có những điều tôi chẵng hề quên
Kẽo kẹt tre xanh , cuối chiều nắng hạ
Bến đò xưa ấp ủ bóng đa trùm
Con đường đá ngoằn ngoèo thuở nhỏ
Bạn bè tôi, đôi năm bảy đứa

Đánh bi, đánh đáo, nhảy cò cò
Bạn vẽ lên đá những cánh diều mơ ước
Những ô cửa , những nhà ai tươi đỏ
Nét son vàng bàn tay nhỏ liêu xiêu
Và hôm nay tôi nhớ rất nhiều

Bạn ngã xuống trong ráng chiều rực lửa
Con đường đá- hồn xưa?còn đâu nữa
Tôi bùi ngùi gõ nhịp bước chân đi
Vẵng nghe đâu đây giọng nói rầm rì

Yêu mãi nghe anh ‘‘không thì chết đó’’
‘‘Em nói chi mô nghe răng lạ rứa’’
Trãi lòng mình em có hiểu chăng ?
Như thuở nào với người bạn nhỏ

Ấm tim mình suốt cuộc hành quân
Tôi đang đi trên lối nhỏ thân quen
Con chuồn đá bay quanh hồ nước ngọt
Tung tẩy đôi thùng, sóng sánh trăng trôi

Quê hương ơi ! người đã cho tôi
Mẹ, à ơi ru hoài câu hát
‘‘Rồi mùa toóc rạp rơm khô . . .
Bạn về xứ bạn biết nơi mô mà tìm’’

Đêm khuya khoắt loang vào ký ức
Những sớm mai , những chiều thổn thức
Làm hành trang tôi bước vào đời
Chốn xưa quê , nay một thời đổi mới

Mái tranh nghèo thay ngói đỏ tường xây
Điện lung linh soi hình ai bên cửa
Có phải em cô gái tóc mây ?
Tự thuở nào anh đã rất say

Em thầm thì mần chi lạ rứa
Lục quá khứ tung đầy kỷ niệm
Nghe lao xao ,Trần Xá quê mình
Gợi nhớ gợi thương, gợi tình nhân ái

Dệt làng mình năm tháng xa quê
Cố hương ơi Trần Xá tôi lại về
Lại về. . .

TPHCM tháng 1 năm 2008

QUÊ NAY

Nắng chảy dài cổng làng
Chim tràn bầy lúa chín
Nhớ thương người yêu mến
Thắp nến ngồi đợi ai

Guốc em khua mọi lối
Bê tông đổ nhẹ đi
Nhớ những lúc mọi khi
Đường trơn như đổ mỡ

Ra chợ xõa tóc thề
Vào đình khăn nếp xấp
Lặng lẽ em bước gấp
Xuống bến đa mất rồi

Chỉ dòng sông lặng trôi
Chở bao lời tâm sự
Buồm căng gió khúc ca
Cánh đồng lúa nõn nà

Mắt vương nhìn anh đợi
Nhà ai cao vời vợi
Làn gió chở lam chiều
Cơm thơm mùi lúa mới

Dưa đỏ nắng xôn xao
Lòng anh khẽ dâng trào
Ngọt ngào bao kỷ niệm
Êm dịu nắng hè sang

Điện thắp sáng lung linh
Tin nước về khắp ngõ
Lòng tôi thêm sáng tỏ
Trần Xá mình đổi thay

Tôi chẵng có thơ hay
Chỉ đôi dòng cảm xúc
Thương mến lúc chia tay
Gửi về miền ký ức


Đồng Hới tháng 01 năm 2014