BỐN MƯƠI LĂM NĂM MỘT CHẶNG ĐƯỜNG

                          (Viết về làng Trần Xá từ sau ngày giải phóng miền Nam 1975 đến nay)
Đi đến đâu cũng thấy nhớ quê mình
Miền đất bạc Trần Xá …. nắng gió
Đã in đậm trong tôi từ thuở nhỏ
Trưa gió Nam … cắt cỏ chăn trâu
Trần Xá xưa đã gánh những thương đau
Bom đạn chiến tranh còn sâu trong đất
Giữa thời bình sao lại còn thương tật
Để đớn đau thêm tấc đất quê hương
Trần Xá tôi! Ôi biết mấy kiên cường
Khi xưa nơi đây hoang tàn đổ nát
Vẫn sừng sững hiên ngang trong gió cát
Để hôm nay bát ngát một màu xanh
Ngã ba sông còn chiến tích đồn Trần Xá
Để nhớ mãi máu cha anh đã đổ
Cho hôm nay quê mình càng rực rỡ
Những cánh đồng màu mỡ mênh mông
Những con đường kiên cố hóa bê tông
Có lớp trẻ đã cố công xây đắp
Trần Xá chiều về xe cộ vui tập nập
Đất nước, con người mãi miết làm ăn
Đã qua rồi những năm tháng gian nan
Trần Xá hôm nay trên con đường đi tới
Hoa quả đầy cành thơm hương đất mới
Làng xóm từng ngày đổi mới khang trang
Đường bê tông thẳng lối ngay hàng
Những vựa lúa, đầm tôm, ao cá
Nhà cao tầng thay tranh tre nứa lá
Bốn mươi lăm năm! nay đổi thay nhiều
Quê hương tôi niềm vui đến từng ngày
Đã xa rồi thuở quê nghèo đất bạc
Xin nhắn ai đã lâu ngày xa vắng
Hãy trở về đất mẹ Trần Xá tôi!
               10/7/2020
             Lê Hữu Chủy