Nhân dịp năm mới Ất Mùi, Ban biên tập xin giới thiệu bài thơ “ĐI CHÙA HƯƠNG” của tác giả Nguyễn Bá Hùng, người con thân thương của LÀNG TRẦN XÁ.
Chùa Hương gương nước, mây trời
Người đi như hội, trẩy lời nước non
Non cao trời nước cũng cao
Điệp trùng sông núi, nhiệm màu vàng son…
Em ngồi giữ dáng cho giòn
Kẻo cơn gió sớm, thuyền con chòng chềnh
Áo em lất phất gợi tình
Hàm răng trắng nõn càng xinh nụ cười
Má đào, yếm thắm… người ơi!
Mắt đen lúng liếng gọi mời người theo
Trong veo là nước trong veo
(Mái chèo anh… khéo khua vào thuyền em…)
Chim chi ríu rít cành mềm
Bỗng dưng sà xuống, vút lên ven bờ
Sương mù giăng kín như tơ
Thuyền em cứ lướt như mơ giữa đời
Hoa gạo cháy đỏ bầu trời
Đường lên “tiên cảnh” rạng ngời hiện ra
Cửa Thiền đông nghịt người qua
Người sôi như thể đấy là cơm sôi
Đây rồi “TAM BẢO” (1)… đây rồi…
Như Lai Phật Tổ… chào mời chúng sinh
Cầu an, tài, lộc, duyên tình…
Cầu cho đất nước chúng mình thăng hoa
A.Di… là A.Di Đà…
Nhờ ơn trời, phật mọi nhà đều vui…
Nước non, non nước bồi hồi
Chùa Hương còn Phật thì người còn đi !...
Nguyễn Bá Hùng
Ghi chú: (1) Ban thờ chính ở giữa Chùa Hương