CỒN NỔI

Xin giới thiệu lại bài thơ "cồn Nổi" (có bổ sung thêm mấy vần thơ), mảnh đất nhiều kỷ niệm với những người con sinh ra và lớn lên trên quê hương Trần Xá. Tác giả là người con của quê hương, nay đang sinh sống và công tác tại thủ đô Hà Nội.

Cồn Nổi ơi! Cồn Nổi
Cồn có tự bao giờ
Ngự ở ngã ba sông (1)
Nơi đầu làng Trần Xá

Cồn như quen, như lạ
Mà rất đỗi thân thương
Tuổi thơ ta lớn lên
Đã thấy cồn ở đó

Qua nắng mưa, dông gió
Vẫn ngời lên sắc xanh
Hiền như một ông tiên
Đứng lặng thầm chứng kiến

Ngàn sao dời, vật đổi
Từng con nước đục, trong
Trước khi ra Biển Đông
Hai dòng sông hòa một (2)

Hạt phù sa hồng ngọc
Vỗ đôi bờ ngát xanh
Bao đứa trẻ lớn khôn
Cắp sách vào lớp học…

Những trưa hè nắng gắt
Ta đằm mình dưới sông
Đôi mắt mở trân trân
Chân chòi, tay quờ bắt

Chơi trò “mèo vờn chuột”…
Tóc xù ngược như bông
Găm cây chuối, lộn vòng
Đứng trên vai nhảy “sex”…

Mùa gió Lào táp mặt
Sóng lưỡi búa bạc đầu
Chuyến đò ngang trưa trật
Người và củi ken đầy

Bác Lội gù lưng đẩy
Mái chèo thở phập phùng
Mạn thuyền lem lém nước
Trẻ nít ngồi chân run…

… Hiếm khi con nước rợ
Nhìn trơ cát đáy sông
Cả làng đi lặn, ngụp
Xúc chi chi chành chành

Về nấu canh, làm cháo
Tre, già cùng mừng vui…
Ôi con sông xanh biếc
Cất giấu tuổi thơ ta

Nơi bến nước hiền hòa
Có thể nào đếm được?
Để bây giờ “Bèo dạt” (3)…
Trái tim đập bồi hồi

Xô nghiêng ngả về em
Sóng cồn…lên Cồn Nổi!...

_*_

Ký ức dâng bổi hổi
Năm tháng dài chiến chinh
“Làng Tràn” (4) rền đạn, bom
Lớp lớp người du kích

Súng cầm tay đuổi giặc
Cồn vẫn nổi hiên ngang
Như cột mốc đầu làng
Trước phong ba, bão táp…

Chẳng thể nào quên được
Những con sóng ngàn đời
Cứ chồm lên bờ cát
Gió quất roi ràn rạt

Nào xóa nổi cồn đâu?
Cồn vẫn xanh một màu
Ngã ba sông – đứng đó
Như hải đăng mờ tỏ

Dắt thuyền bè về qua…
…Khi trai, gái làng ta
Yêu nhau –Yêu da diết
Cồn dõi theo mải miết

Soi tận đáy lòng sâu
Để rồi ngẩng cao đầu
Nở nụ cười đôn hậu…

_*_

Cồn Nổi ơi, Cồn Nổi!
Ngày quê hương đổi mới
Đẹp như nàng Tiên Rồng…
Cồn càng xích lại gần (5)

Ghé môi hôn đằm thắm
Mỗi ngày thêm rộng lớn (6)
Với người dân “Làng Tràn”
Mở chân trời vươn xa

Cồn Nổi ơi, Cồn Nổi!...
Bao năm rồi không mỏi
Tung cánh bốn phương trời
Mà trong lòng vẫn nhớ


Một Nổi…Cồn…khôn nguôi!...

Hà Nội, tháng 6-2014

Nguyễn Bá Hùng

(1) Nơi Sông Kiến Giang và Đại Giang hợp lưu đổ vào dòng Nhật Lệ.
(2) Sông Kiến Giang và Đại Giang
(3)Bài hát “Bèo dạt mây trôi” – dân ca quan họ Bắc Ninh
(4) Một trong những tên cổ của làng Trần Xá
(5) Cồn Nổi ngày càng tiến lại gần làng hơn
(6) Cồn Nổi ngày càng dài rộng hơn trước