Chiều xưa một buổi chia ly
Cánh buồm em tiễn anh đi xuôi dòng
Miệng cười mà lệ ứa lòng
Anh đi muôn dặm, em mong anh về
Ai ngờ gió táp bão giông
Tìm đâu ra cánh buồm dong bây giờ
Cánh buồm hiện lại trong mơ
Cánh buồm chết giữa hồn thơ cuối chiều
***
Sông buồn trôi giữa cô liêu
Đôi bờ liễu rủ đìu hiu đứng nhìn
Trăm năm xỏa tóc soi tìm
Cánh buồm thăm thẳm lặn chìm đáy sông
***
Xót thương nhớ lại chiều xưa
Cánh buồm mất hút người xưa không về
Mắt điên dại, lòng tái tê
Đêm khuya sâu thẳm dầm dề lệ rơi
Nguyễn Thị Lệ Vinh