BẾN CHIỀU MƯA

Sông quê thấp thoáng bến bờ
Thuyền ai buông mái, lật lờ dòng trôi
Muộn chiều, thưa chút mưa ơi !
Con chim bạc má, còn nơi ẩn mình ?

Chiều qua ruộng trắng chân chim
Chiều nay rát mặt, đâu tìm bến neo !
Thân em phận gái đìu hiu
Ai người cầm lái, dắt dìu cùng em ?

Nắng mưa đơn lẽ mạn thuyền
Sông quê nương dựa…tơ duyên lỡ làng
Ai say đào thắm , mai vàng
Mơ tình hoa bướm, kiệu nàng đón đưa…

Ngờ ai nỡ biệt bến xưa
Phụ tình em với mộng mơ … hững hờ
Lênh đênh bến đợi, bến chờ
Thuyền em nương náu đôi bờ sông quê

Tan mưa, cho nắng ấm về
Cho em tìm lại bến quê…muộn màng
Để em thêm chút nắng vàng
Thôi đừng hờ hững trăm ngàn…lời yêu.

Chừng ai đang dõi trông theo ?
Chạnh lòng ray rứt . Bến chiều xốn xang …


Tháng 10 năm 2014
Nguyễn Văn Hòa