Trở lại mái trường.

Kính tặng thầy: Người giáo viên - người chiến sĩ!

Bình minh tan, còn đọng giấc mơ
Thấp thoáng bóng thầy trên đôi nạng gỗ
Thầy của em bao tháng ngày mong nhớ
Khi hai miền còn đau nổi chiến chinh


Vẫn biết giờ này thầy đang ở chiến trường
Sao cứ mong hoài những tháng ngày xa vắng
Trong khói lửa càng tin ngày chiến thắng
Bài học cuối cùng , nhớ mãi thầy ơi!

Em vẫn chăm đến lớp từng ngày
Bài giảng đam mê, tiểu đội xe không kính
Hình ảnh thầy hiện về trong hoài niệm
Chắc giờ này thầy đang vượt Trường Sơn!

Những chiếc xe không mui, không kính, không đèn
Theo bước đoàn quân , xuyên rừng vô tuyến lửa
Triệu trái tim sục sôi dòng máu đỏ
Khoảnh khắc chiến trường . Thầy nhung nhớ không nguôi!

Cháy bỏng lòng ta , tiền tuyến hậu phương ơi !
Đường hành quân , sao rực nền cờ đỏ
Chiến trường cần, hậu phương ta có
Tuổi hai mươi kết nối những cung đường

Bổng một ngày cánh én báo tin xuân
Thầy trở về trên đôi nạng gỗ
Đất nước khải hoàn ca rồi đó.
“Ác liệt chiến trường . Biết còn gặp lại em!”

Bão lửa Nam Lào, Đường 9 , Khe Sanh
Máu thấm đất Đông Hà , Cam Lộ
Những người lính hiến tuổi xuân rực rỡ
Cho quê hương đất nước bình yên

Giở lại trang giáo án đêm đêm
Ngày đến trường trên đôi nạng gỗ
Áo chiến binh đã bạc màu sương gió
Trang sách- câu Kiều còn đậm mãi, tình xưa!

Mái trường thân yêu , nuôi hoài bảo , ước mơ.
Thầy vẫn tận tâm , bảng đen , phấn trắng
Như gốc phượng rực ngời hoa nắng
Vì tương lai tiếp bước vun trồng

Thầy của em là kỷ sư tâm hồn
Xứng danh hiệu anh hùng đánh Mỹ
Hình bóng thầy đã tạc vào thế kỷ
Đất nước vinh danh- Người chiến sỹ kiên trung
Nhớ mãi bóng thầy bên đàn em nhỏ yêu thương.

Học trò cũ của thầy :Trần Thị Băng Tâm
Trường THCS Vỉnh Ninh- Quảng Ninh- Quảng Bình