MÃI YÊU EM

...HAI tiếng yêu thương ngời ánh mắt
NGÀN câu nhung nhớ nở môi xinh...
CHÚC cả quê hương mãi thái bình
MỪNG xuân hạnh phúc nước non vinh

NẶNG NGHĨA NGƯỜI XƯA

Đã thấy khoe màu những nét xuân
Chợ quê như hẹn đã đông dần
Sông quê hối hả thuyền xuôi ngược
Từng chuyến tàu đêm vẽ rất gần

Một năm cật lực cả quê hương
Sức của sức người vượt khác thường
Điểm sáng huyện nhà về tới đích
Tự hào con cháu khắp muôn phương

Đồng quê máy hóa đã tròn bề
Nhật Lệ bờ kè đã vững đê
Cơ sở hạ tầng đều khoáng đạt
Đêm đêm điện sáng nẻo đường quê

Kết nối tình thâm khắp xứ xa
Website tiếng nói của làng ta
Con cháu hòa chung cùng lên Facebook
Hạnh phúc quê hương hạnh phúc nhà

Đâu dể nào tin nổi như nay
Bao đời mưa nắng đủ chua cay
Đình Chùa Miếu Phủ đồn Tây đóng
Thánh lể tháp chuông Mĩ bom cày

Trần Xá làng thơm thuở cha ông
Miền quê đắc địa ngả ba sông
Đây làng văn hóa còn lưu tiếng
Đạo Giáo muôn dân chỉ một lòng

Mười năm xây lại...nguyện con dân
Thánh lể xa rồi tiếng chuông ngân
Đâu bóng chùa thầy say niệm phật
Người xưa tâm huyết cũng vơi dần


Xuân nay con cháu đủ đầy hoa
Đâu hỡi tình thâm một thuở xa ?
Sức của sức người lòng nhiệt huyết
Sẽ còn nặng nghĩa ... với ông cha.

25-12-2015
Văn Hòa Bê

NẮNG THƯA

Xiên qua mấy lớp mây thưa
Một vài vạt nắng từ trưa đã về
Chuyển trời , qua tiết hanh se
Chợ làng ấm lại, đồng quê xuống cày

Em về cho kịp giúp tay
Mẹ già năm mới, đất này xuống gieo
Lúa xuân đâu quản hanh heo
Thương nhau, đâu quản cách đèo trở sông

Ấm đâu hơn, nắng chiều đông
Đâu hơn son trẽ...ôm vòng chung thân
Quất đào...đang mẩy nụ xuân
Khay trầu cánh phượng...đợi lần đón em.

19-12
Văn Hòa Bê

MÙA LỄ THÁNH

Lính tráng một thời...cũng đã qua
Đói cơm nhạt muối buổi xa nhà
Tuổi lên sức lớn cơm thường tráng
Lại ở trong...dân ngại lắm ta !

TRƯỜNG XƯA

Phải không em nơi đó đã một thời
Theo trung học trường lên miền biên giới
Rừng biên cương núi lèn cao vời vợi
"Quy Đạt mình" tiếng bản...chẳng nghe chi