CỒN NGỌC

Đẹp quá vườn cây cựu chiến binh!
Hương chàm, dáng liễu, bóng lung linh
Tóc tiên tha thướt, bên thềm ngọc
Mạch nguồn chẳng cạn, mạch nguồn sinh

ĐẤT NÀY NUÔI TA LỚN KHÔN

Đất này nuôi ta lớn khôn lên
Năm tháng ấu thơ dễ gì quên
Đời người duyên nợ âu đành lẽ
Lúc thịnh lúc suy có bạn hiền

CÂY ĐA LÀNG TÔI

Biết bao người đi chẳng trở về
Đa đau lỡ hẹn những câu thề
Người còn xây lại quê hương mới
Để nhớ về nhau ấm tình quê

NHỚ QUÊ

Quê hương nghĩa nặng tình nồng
Nhớ về Trần Xá nghe lòng mênh mang
Nhớ đò xuôi ngược Lệ - Giang
Nhớ câu đối đáp hò khoan ân tình

QUÊ HƯƠNG NGÀY MỚI

Đêm qua sương lấp kín nương, đồng
Đã nghe hương mùa, lúa trổ bông
Bầy trâu hăm hở ra bải thả
Thời vụ nông nhàn, nhất lão nông